Tuyên Xưng Đức Tin
Kinh
Tin Kính
Tôi tin kính một Thiên Chúa, là Cha toàn năng,
Đấng tạo thành trời đất, muôn
vật hữu h́nh và vô h́nh.
Tôi tin kính một Chúa Giêsu Kitô, con một Thiên
Chúa, sinh bởi Đức Chúa Cha từ trước
muôn đời, Người là Thiên Chúa bởi Thiên
Chúa, Ánh sáng bởi Ánh sang, Thiên chúa thật bởi
Thiên Chúa thật, được sinh ra mà không
phải tạo thành, đồng bản tính với
Đức Chúa Cha, nhờ Người mà muôn vật
được tạo thành. V́ loài người chúng tôi
và để cứu chúng tôi, Người đă
từ trời xuống thế. Bởi phép Đức
Chúa Thánh Thần, Người đă nhập thể
trong ḷng Trinh Nữ Maria và đă làm người. Người
chịu đóng đinh vào thập giá v́ chúng tôi,
chịu khổ h́nh và chịu mai tang thời Phongxiô
Philatô. Ngày thứ ba Người sống lại như
lời Thánh Kinh. Người lên trời, ngự bên
hữu Đức Chúa Cha, và Người sẽ
trở lại trong vinh quang, để phán xét kẻ
sống và kẻ chết. Nước Người
sẽ không bao giờ cùng.
Tôi tin kính Đức Chúa Thánh Thần là Thiên Chúa
và là Đấng ban sự sống. Người
bởi Đúc Chúa Cha và Đức Chúa Con mà ra. Người
cũng được phụng thờ và tôn kính
với Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con. Người
đă dung các tiên tri mà phán dậy.
Tôi tin có Hội Thánh duy nhất, thánh thiện, công
giáo và tông truyền. Tôi tuyên xưng có một phép
rửa để tha tội. Tôi trông đợi kẻ
chết sống lại và sự sống đời sau.
Amen Tin
Mừng theo thánh Mát-thêu (Mt.
22, câu 15-45)
Bấy giờ, những người Pha-ri-sêu bàn
bạc với nhau, t́m cách để Đức Giêsu
phải lỡ lời mà mắc bẫy.
Họ sai các môn đệ của họ cùng
đi với những người phe Hê-rô-đê,
đến nói với Đức Giêsu rằng: “Thưa
thầy, chúng tôi biết thầy là người chân
thật, và cứ sự thật mà dậy đường
lối của Thiên Chúa. Thầy cũng chẳng
vị nể ai, v́ thầy không cứ bề ngoài mà
đánh giá người ta. Vậy xin thầy cho
biết: Có phải nộp thuế cho Xê-da hay không?”
Đức Giêsu biết họ có ác ư, nên Ngài nói:
“Tại sao các ngươi lại thử tôi, hỡi
những kẻ giả h́nh! Cho tôi xem đồng
tiền nộp thuế.” Họ liền đưa cho
Ngài một quan tiền. Ngài hỏi họ: “H́nh và
danh hiệu này là của ai?” Họ trả lời:
“Của Xê-da.” Ngài liền bảo họ: “Của
Xê-da, trả về Xê-da và của Thiên Chúa, trả
về Thiên Chúa.” Nghe vậy, họ ngạc nhiên và
bỏ Ngài mà đi.
Hôm đó, những người thuộc nhóm Xa-đốc
cũng đến gặp Đức Giêsu. Nhóm này
chủ trương không có sự sống lại.
Họ hỏi Ngài: “Thưa thầy, ông Mô-sê có nói:
Nếu ai chết mà không có con, th́ anh hay em của người
ấy phải cưới lấy người vợ góa,
để sinh con nối dơi ḍng họ ḿnh. Mà trong chúng
tôi, nhà kia có bảy anh em trai. Người anh cả
lấy vợ, rồi chết, và v́ không có con nên
để vợ lại cho em. Người em thứ hai,
rồi người thứ ba, cho đến hết
bảy người, người nào cũng chết.
Sau hết, người đàn bà ấy cũng
chết. Vậy trong ngày sống lại, bà ấy
sẽ là vợ ai trong số bảy người đă
lấy bà?” Đức Giêsu trả lời: “Các ông
lầm v́ không biết Kinh Thánh, cũng chẳng
biết quyền năng Thiên Chúa. Trong ngày sống
lại, người ta chẳng lấy vợ lấy
chồng, nhưng sẽ giống như các thiên
thần trên trời. C̣n kẻ chết sống lại,
các ông không đọc lời Thiên Chúa dậy bảo
các ông xưa rằng: Ta là
Thiên Chúa của Áp-ra-ham, Thiên Chúa của I-xa-ác và Thiên
Chúa của Gia-cóp. Ngài không phải Thiên Chúa
của kẻ chết, nhưng là Thiên Chúa của
kẻ sống.” Dân chúng kinh ngạc khi nghe lời Người
dậy.
Khi nghe tin Đức Giêsu đă làm cho nhóm Xa-đốc
phải câm miệng, th́ những người Pha-ri-sêu
họp nhau lại. Rồi một người giỏi
luật trong nhóm hỏi thử Đức Giêsu
rằng: “Thưa thầy, trong sách luật Mô-sê,
mệnh lệnh nào trọng nhất?’ Đức Giêsu
trả lời: “Hăy yêu
mến Thiên Chúa của ngươi, hết ḷng,
hết linh hồn và hết trí khôn ngươi.
Đó là mệnh lệnh quan trọng đầu tiên.
C̣n mệnh lệnh thứ hai cũng quan trọng như
thế là: Hăy yêu thương
người lân cận như chính bản thân ḿnh.
Tất cả luật Mô-sê và lời ngôn sứ đều
tùy thuộc về hai mệnh lệnh ấy.”
Thấy người Pha-ri-sêu đang tụ
tập th́ Đức Giêsu hỏi họ: “Các ông nghĩ
sao về Đấng Kitô? Ngài là con cháu ai? Họ thưa:
“Con cháu của vua Đa-vít.” Người hỏi:
“Vậy tại sao vua Đa-vít được
thần khí soi sáng, lại gọi Ngài là Chúa mà
rằng: Chúa đă
từng nói với Chúa tôi: Bên hữu Cha đây, Con lên
ngự trị, để rồi bao địch thù, Cha
sẽ đặt dưới chân Con. Vậy nếu
vua Đa-vít gọi Ngài là Chúa, th́ làm sao Đấng
Kitô lại là con cháu vua Đa-vít được?”
Chẳng ai có thể đáp lại lời chi. Từ
ngày ấy, không ai dám hỏi Đức Giêsu nữa. (Mt. 22, câu 15-45)
|
|
|
|
|
|