Thơ & Nhạc:      DÁNG XƯA

 

            Dáng Xưa  

(Quỳnh Lan hát)

 

 

 

   Về đây để thấy lại dáng xưa,

   Dáng người con gái thủa xa mờ.

   Dáng ai diễm lệ sau tà yếm,

   Váy dài buông lụa bước em đi.

 

Về đây để thấy lại dáng xưa.

Tôi đan bằng nốt nhạc mơ hồ.

Dệt thành vuông lụa mầu thương nhớ,

Cho nàng ôm gọn những vuông tơ.

 

Yêu ta yêu sao những tà yêu dấu,

Với giải lụa đào e ấp t́nh ai.

Yêu ta yêu sao những chiều vương nắng.

Dáng xưa yêu kiều xin ai chớ nhạt phai.

 

   Giờ đây tôi ngất ngàn tiếng tơ.

   Tôi đan thành giấc mộng mơ hồ.

   Gửi người em nhỏ miền xa ấy.

   Mong nàng ôm trọn giấc mưa xưa.

 

Về đây để thấy lại dáng xưa.

Tôi đan bằng nốt nhạc mơ hồ.

Dệt thành vuông lụa mầu thương nhớ,

Cho nàng ôm gọn những vuông tơ.

 

Yêu ta yêu sao những tà yêu dấu,

Với giải lụa đào e ấp t́nh ai.

Yêu ta yêu sao những chiều vương nắng.

Dáng xưa yêu kiều xin ai chớ nhạt phai.

 

Giờ đây tôi ngất ngàn tiếng tơ.

Tôi đan thành giấc mộng mơ hồ.

Gửi người em nhỏ miền xa ấy.

Mong nàng ôm trọn giấc mưa xưa.  

 

Phỏng theo bài thơ MỘNG ĐẮC THÁI LIÊN (Mơ Hái Hoa Sen) của Nguyễn Du mộng lại cùng Hồ Xuân Hương đi hái Hoa Sen ở TÂY HỒ 

(Cố học giả Hoàng Xuân Hăn)