ĐÓN NHẬN ƠN CỨU ĐỘ
Chúa
Giêsu đang trên đường lên Giêrusalem để
chịu khổ h́nh, hoàn thành việc cứu độ.
Chính lúc đi ngang qua Samaria, nhất là qua việc
cứu chữa mười bệnh nhân phong, Chúa Giêsu
cho thấy một vài đặc điểm của Ơn
Cứu Độ.
Ơn
Cứu Độ là phổ quát.
Thiên Chúa
muốn cứu độ hết mọi người không
loại trừ ai. Nên Chúa Giêsu đi qua Samaria. Samaria là
vùng đất cấm kỵ đối với người
Do Thái. Đó là vùng đất ngoại đạo.
Đó là vùng đất ô uế. Người Do Thái và
người Samaria không giao thiệp với nhau. Nhưng
Chúa Giêsu đă vượt qua ranh giới cấm
kỵ đó. Thiên Chúa muốn đem Ơn Cứu Độ
đến cho mọi người. Tại Samaria Chúa Giêsu
c̣n gặp gỡ mười người phong cùi.
Lại một cấm kỵ nữa. Người phong cùi
vốn bị coi là hạng người tội lỗi,
ô uế. Ai gặp họ đều trở nên ô
uế. Họ bị loại trừ ra khỏi đời
sống xă hội. Tại Samaria, những người
phong cùi là những người ở tầng lớp
cuối cùng của xă hội. Chúa Giêsu đem Ơn Cứu
Độ cho mọi người, kể cả những người
bị khinh miệt nhất, bị quên lăng nhất,
bị hất hủi nhất. Ơn Cứu Độ Thiên
Chúa ban cho tất cả mọi người. Trước
mặt Thiên Chúa mọi người đều b́nh
đẳng.
Ơn
Cứu Độ là nhưng không.
Không
ai dám nghĩ đến việc mời Thiên Chúa
xuống trần gian. Không ai có công trạng ǵ
khiến Thiên Chúa phải xuống trần gian để
tưởng thưởng hay để đền đáp.
Chúa Giêsu xuống trần gian hoàn toàn do ḷng nhân
từ yêu thương của Thiên Chúa. Cũng thế,
người Samaria hoàn toàn bất ngờ khi Chúa Giêsu
đến miền đất của họ. Những
người phong cùi lại càng không bao giờ dám mơ
tưởng tới. Bản thân họ đă bị lên
án, bị loại trừ rồi. Ngay việc gặp
một người b́nh thường đă không
được phép, huống chi là gặp gỡ Chúa
Giêsu. Nhưng Thiên Chúa đă đến gặp gỡ
họ, ban ơn cứu chữa họ. Hoàn toàn nhưng
không. Họ chẳng có công ǵ. Họ chẳng có
quyền đ̣i hỏi ǵ. Họ chỉ có nỗi
đau khổ tột cùng. Chính nỗi đau khổ
đó đă khơi dậy ḷng yêu thương
của Thiên Chúa. V́ Thiên Chúa là t́nh yêu thương.
Ơn
Cứu Độ phải được đón nhận
với Niềm Tin.
Tuy
ơn cứu độ được ban rộng răi và
nhưng không, nhưng để đón nhận đ̣i
phải có Niềm Tin. Những người phong cùi hôm
nay đă bày tỏ niềm tin qua hai thái độ. Thái
độ thứ nhất là đồng thanh lớn
tiếng kêu cầu danh Chúa Giêsu: “Lạy
Thày Giêsu, xin cứu chúng tôi.”
Danh Thánh Giêsu có nghĩa là Thiên Chúa Cứu. Từ cùng
tận nỗi đau khổ, những người phong
cùi đă kêu van bằng tất cả tấm ḷng tha
thiết và với niềm tin vững chắc. Chỉ
có Thiên Chúa mới thương xót họ. Chỉ có
Thiên Chúa mới đủ quyền năng cứu
chữa họ. Thái độ thứ hai là đi tŕnh
diện với thày tư tế. Chúa Giêsu không
chữa họ ngay nhưng bảo họ đi tŕnh
diện với thày tư tế. Dù chưa được
khỏi, nhưng họ vẫn tin tưởng lên
đường. Đang khi đi đường th́
họ được khỏi. Đức Tin đă
chữa họ.
Ơn
Cứu Độ phải được đón nhận
với Niềm Vui.
Đây
là niềm vui trong mối tương giao giữa Thiên
Chúa với con người. Cốt lơi của Ơn Cứu
Độ là thiết lập mối tương giao, cho
con người được trở nên con cái Thiên
Chúa, đồng hưởng hạnh phúc với Thiên
Chúa. Đó là cội rễ của niềm vui,
niềm hạnh phúc. Chín
người bệnh không trở lại chỉ có
niềm vui được khỏi bệnh, nhưng không
có niềm vui trong mối tương giao với Thiên
Chúa.
Họ có Đức Tin cầu xin nhưng thiếu Đức
Tin gặp gỡ với Thiên Chúa. Niềm vui được
khỏi bệnh rồi cũng sẽ nhạt phai.
Chỉ có một người trở lại tạ
ơn. Anh trở lại v́ mối tương giao. Anh
nhận biết nguồn gốc niềm vui của ḿnh.
Anh sụp lạy Thiên Chúa v́ biết nguồn gốc
hiện hữu của ḿnh. Anh đă t́m thấy
nguồn cội ư nghĩa đời ḿnh. Niềm
Vui của anh sẽ c̣n măi măi. Đời anh sẽ là
một đời Tạ Ơn không ngừng.
Lạy
Chúa Giêsu, xin cho con biết t́m đến gặp
gỡ Chúa để tạ ơn Thiên Chúa. Chính
niềm vui tạ ơn này đem đến cho con
hạnh phúc suốt đời con. Amen.
KIỂM
ĐIỂM ĐỜI SỐNG
1)
V́ sao Thiên Chúa ban ơn cứu độ cho ta và ta
phải đón nhận với thái độ thế nào?
2)
Đức Tin cầu xin và Đức Tin gặp gỡ Thiên
Chúa khác nhau thế nào? Bạn đă tiến đến
đâu trong đời sống đức tin?
3)
Có những miền đất, những con người
nào mà bạn coi là cấm kỵ khiến bạn chưa
dám tiếp cận không? Với gương Chúa Giêsu hôm
nay, bạn sẽ làm ǵ?
4)
Biết ơn rất cần trong đời sống
tự nhiên. Bạn có biết ơn trong đời
sống siêu nhiên không?
TGM.
Ngô Quang Kiệt
|
L̉NG
BIẾT ƠN
Đọc
Phúc Âm Chúa Nhật hôm nay, tôi cảm thấy thật
buồn về thái độ vô ơn của chín người
được ơn. Trong số mười người
phong hủi được Chúa Giêsu chữa lành,
chỉ có một người quay trở lại để
tạ ơn. Mười người được
ơn, chỉ có một người biết ơn.
Tỷ lệ một phần mười. Một
tỷ lệ quá thấp. Như vậy, kẻ vô ơn
th́ thật nhiều, c̣n người biết ơn có
lẽ thật ít. Người biết ơn ấy
lại là người ngoại đạo.
Chúa
Giêsu hỏi người ngoại giáo: “Không
phải tất cả mười người đều
được lành sạch cả sao? c̣n chín người
kia đâu? không thấy họ trở lại tôn vinh
Thiên Chúa mà chỉ có người ngoại bang này?”
Chúa Giêsu buồn không phải v́ bị phụ ơn mà
v́ trong số mười người chỉ có
một người hiểu biết t́nh trạng thiêng
liêng của ḿnh trước mặt Thiên Chúa.
Trong
cuốn sách “Nói
với chính ḿnh”
Giám mục Bùi Tuần có viết: Tôi rất thích chó
v́ chó biết ơn. Dầu chỉ nhận được
một cục xương, chó cũng tỏ vẻ
biết ơn. Chủ đi đâu về, chó cũng
vẫy đuôi mừng rỡ. Trong khi đó, con người
vô ơn lại là chuyện b́nh thường.
Chuyện
phiếm 7 “Hai
chữ cám ơn”,
Gă Siêu xót xa: (Một tác giả nào đó đă
viết:) Một sự kiện làm chúng ta phải
ngạc nhiên không ít, đó là một số người
Việt Nam từ nước ngoài trở về thăm
quê hương đă đưa ra nhận xét như
sau. Dầu có cố gắng che dấu đến đâu
cái tông tích Việt Kiều của ḿnh, họ vẫn
cứ bị lộ ra. Và oái oăm thay, cái tông tích
ấy được thể hiện không phải qua cách
mua sắm tiêu xài, hay là phục sức, mà gắn
liền với một chi tiết rất tầm thường.
Người ta nhận ra họ bởi v́ họ là
những người luôn miệng nói lên hai tiếng
“cám
ơn”.
Nếu quả thực hai tiếng cám ơn đă
trở thành quí hiếm trên môi miệng người
Việt Nam hiện nay, th́ phải chăng đó là
một lời báo động đáng lo ngại. Đó
có thể là dấu chỉ của sự khô cạn t́nh
người trong xă hội Việt Nam chúng ta. Khi
ơn nghĩa đă bị chối bỏ, th́ dĩ nhiên
sự ràng buộc về t́nh người cũng
trở thành mong manh. Và khi t́nh người bị
chối bỏ, th́ nhiều lănh vực khác cũng
sẽ bị lung lay và sụp đổ.
Sở
dĩ như vậy là v́ những người Việt
Nam sống ở nước ngoài tiếp xúc thường
xuyên với người phương tây, nên cũng lây
nhiễm phần nào nét đẹp văn hóa của
họ. Đúng thế, những tiếng vốn
được người phương tây xử
dụng nhiều nhất là “xin
lỗi”
và “cám
ơn”.
Dân Pháp th́ luôn miệng nói “pardon”
và “merci”.
C̣n dân Ăng lê th́ động một tí là “sorry”
và “thank
you”.
Thói quen tốt đẹp này có được là do
sự giáo dục từ trong gia đ́nh. Có người
đă tổng kết được mười
mấy chữ quan trọng trong việc giáo dục
trẻ em ở phương tây, đó
là cám ơn, chào ông bà, xin lỗi, phiền ông bà,
tạm biệt, xin mời…Trong
đó đứng đầu là hai tiếng “cám
ơn”,
Như vậy, họ đă dạy cho con em biết
cảm động, không được thờ ơ nh́n
sự giúp đỡ và làm ơn của người
khác.Từ đó, gă suy ra rằng ḷng biết ơn và
t́nh yêu mến luôn đi song song và tỷ lệ
thuận với nhau. Ḷng biết ơn sẽ sinh ra t́nh
yêu mến và t́nh yêu mến lại sinh ra ḷng biết
ơn. (dunglac.org)
Tác
giả Nguyễn Văn Tuấn, trong bài “Văn
hóa cám ơn”
viết chua chát: Cám
ơn và xin lỗi đôi khi trở thành một đề
tài xă hội.
Khoảng 2 năm trước đây, viết trên báo
Tuổi Trẻ, một người Hàn Quốc đang
làm việc tại Việt Nam “phàn nàn” rằng người
Việt Nam ít nói xin lỗi. Tiếp theo đó là
một thư khác của bạn đọc người
Việt chỉ ra rằng chẳng những ít nói xin
lỗi, mà người Việt c̣n ít nói cám ơn.
Điều này có vẻ mâu thuẫn với truyền
thống đạo lư của người Việt,
vốn có truyền thống tôn sư trọng đạo,
ghi ơn tiền nhân. Nhưng có lẽ trong cuộc
sống bề bộn của thời thực dụng
kinh tế, không ít người Việt, trong đó có
cả những quan chức, quên nói lời cám ơn. Và,
sự thiếu sót này có thể ảnh hưởng
đến quốc thể và gây ấn tượng không
đẹp ở người nước ngoài về người
Việt. Câu chuyện mà tôi sắp kể sau đây c̣n
cho thấy h́nh như trong một số quan chức,
thể hiện sự tri ân vẫn c̣n khá khó khăn.
Anh là một kỹ sư người Đức, do cơ
duyên nào đó, lấy vợ Việt Nam và quê vợ
ở một làng nghèo thuộc vùng Đồng
bằng sông Cửu Long. Có lẽ để làm một
nghĩa cử đẹp cho quê vợ, anh về Đức
quyên tiền, và đem số tiền đó về quê
vợ xây một bệnh xá cho người dân nghèo. Người
dân trong làng ai cũng nhớ anh ta trực tiếp
chỉ huy việc xây dựng, rất quan tâm đến
chất lượng đến nổi cẩn thận
gơ từng viên gạch để đánh giá xem
thật hay dỏm. Kết quả là một bệnh xá
khang trang và có chất lượng cao. Đến
ngày khai mạc, các quan chức trong làng đua nhau cám
ơn Đảng và Nhà nước, nhưng không có
đến một lời cám ơn chàng rể người
Đức dù anh có mặt trong buổi lễ khánh thành
bệnh xá.
(saigonecho.com)
Vô
ơn chẳng làm cho người ban ơn thiệt tḥi
mà chỉ làm cho tâm hồn kẻ chịu ơn thêm
chật hẹp.
Đúng như John Hery Jowett đă viết: "Sống
vô ơn là một cuộc đời trống vắng
t́nh yêu và không cảm xúc. Có hy vọng mà không có tri
ân là sự thiếu hụt của một nhận
thức tinh tế. Ḷng tin mà thiếu niềm tri ân là
một ḷng tin không có nghị lực. Tất cả
những nhân đức bị tách biệt khỏi ḷng
biết ơn đều trở nên tàn tật khập
khiễng trên con đường thiêng liêng."
Văn
hóa cám ơn được thể hiện trong xă
hội văn minh. Mọi người luôn nói cám ơn
mỗi khi được người khác giúp đỡ,
dù chỉ là nhỏ bé thôi. Hai tiếng cám ơn làm
ấm ḷng người nghe. Hai tiếng cám ơn làm tăng
thêm giá trị của người nói. Người
biết nói tiếng cám ơn được đánh
giá là người văn hoá, văn minh.
Chúa
Giêsu xem trọng ḷng biết ơn cũng là v́ ích
lợi của kẻ được ơn mà thôi. Người
Samari trở lại tạ ơn Chúa đă ban cho anh
ơn phần xác. Chúa lại ban thêm cho anh ơn
phần hồn nữa: "Đứng
dậy về đi ! Ḷng tin của anh đă cứu
chữa anh".
Như thế, cám ơn lại là cơ hội để
nhận được thêm ơn.
Sống
trên đời này mọi người cần biết
ơn nhau. Biết ơn là thái độ cần
thiết cần phải có đối với người
ban ơn. Trong cuộc sống, tiếng "cám
ơn",
"xin
lỗi"
luôn có sẵn trên môi miệng những người có
giáo dục, lịch sự, lễ độ. Ḷng
biết ơn, tiếng cám ơn phát xuất từ
tấm ḷng chân thành luôn làm vui ḷng mọi người.
Chính ḷng biết ơn Thiên Chúa, biết ơn cha
mẹ là nền tảng cho mọi thứ biết
ơn khác.
Có
hai thứ chịu ơn: vật chất và tinh thần.
Vật
chất th́ có thể tính bằng con số, đo lường
bằng mức độ như một cây vàng,
một ngàn đồng, một sào đất...
Tất cả những thứ ấy đều có
thể trả được.
Chịu
ơn về tinh thần th́ khó định nghĩa rơ
ràng để trả ơn. Khi một người
thất vọng, chán chường, cô đơn, đau
khổ, bệnh tật... nếu có được
một chút lửa ấm t́nh thương nâng đỡ
sẻ chia giúp cho người đó ra khỏi đêm
tối, t́m lại ánh sáng, niềm vui, b́nh an, hy
vọng, th́ ḷng biết ơn đó là măi măi. Kẻ
nghĩ rằng trả ơn là xong, không cần
biết ơn nữa, đó là một tâm hồn nghèo
nàn.
Thật
là dễ nếu cảm ơn những điều
tốt đẹp. Nhưng cuộc sống bao giờ cũng
tạo cơ hội mới cho mọi người
cảm ơn cả những thứ chưa hoàn hảo
nữa. Suy nghĩ luôn có thể chuyển tiêu cực
thành tích cực. Nếu bạn biết cách biết
ơn những thứ rắc rối của bạn th́
chúng có thể giúp ích nhiều cho bạn!
Bạn
thân mến,
1.
Hăy cảm ơn v́ bạn chưa có tất cả
những thứ bạn muốn. V́ nếu bạn có
rồi th́ bạn c̣n có ǵ để trông chờ và
hy vọng nữa đâu.
2. Hăy
cảm ơn v́ c̣n nhiều điều bạn chưa
biết. V́ nếu bạn biết hết rồi th́
bạn chẳng c̣n ǵ để học hỏi nữa
sao?
3. Hăy
cảm ơn những lúc khó khăn. V́ nếu không có
một lúc khó khăn th́ liệu bạn có trưởng
thành được không?
4. Hăy
cảm ơn v́ bạn c̣n có những nhược
điểm. V́ nếu không c̣n nhược điểm
ǵ th́ bạn sẽ chẳng c̣n cơ hội để
tiến bộ, để cải thiện bản thân.
5. Hăy
cảm ơn những thử thách. V́ nếu không có
thử thách nào th́ liệu cái ǵ có thể xây
dựng nên sức mạnh và cá tính của bạn?
6. Hăy
cảm ơn những lỗi lầm bạn đă có.
V́ nếu bạn không có lỗi lầm ǵ th́ cái ǵ
sẽ dạy cho bạn những bài học đáng giá
như thế đây?
7. Hăy
cảm ơn những khi bạn mệt mỏi. V́
nếu bạn không khi nào mệt mỏi tức là
bạn không làm việc ǵ hay sao?
Suốt
cuộc đời, bạn và tôi đều mang ơn
rất nhiều. Cám ơn về tất cả, tri ân
về tất cả. Bắt đầu mầm sống
trong ḷng mẹ, nơi ngôi nhà ấm cúng, thầm kín
đầu tiên đó, tôi được mẹ
lấy máu thịt nuôi dưỡng lớn dần
từng ngày. Từ ngày đó tôi đă chịu ơn
rồi. Tôi vào đời với tiếng khóc như
biểu tượng sự yếu đuối và
cần đến mọi người. Rồi tôi
lớn lên nhờ ḍng sữa mẹ, nhờ hơi
ấm, nhờ những bàn tay nuôi nấng dẫn
dắt. Công cha, nghĩa mẹ, thầy cô giáo dục.
Vào đời, tôi cần t́nh yêu, cần t́nh bạn,
cần thông cảm. Cuộc đời được
dệt nên bằng những ơn nghĩa nối
tiếp nhau. Sự sống là ân ban cao cả nhất,
thiêng liêng nhất mà tôi được đón
nhận từ Thiên Chúa. Ngài tạo thành tôi và c̣n ban
Con Một của Ngài chịu chết thập giá để
cứu chuộc và ban cho tôi Sự Sống Mới.
Nói
đến trả ơn, chỉ có thể trả ơn
người, chứ không bao giờ trả ơn Thiên
Chúa được. Hôm nay tôi nghèo, có người giúp
tôi. Thời gian sau, có thể khá hơn tôi có dịp
trả ơn. Nhưng với Thiên Chúa th́ bao giờ tôi
cũng nghèo, cũng túng thiếu. Thiên Chúa chẳng
cần ǵ để tôi có thể trả ơn, v́
mọi sự đều đến từ Thiên Chúa. Tôi
chỉ có thể biết ơn Ngài bằng thái độ
yêu quư những ǵ Ngài ban tặng. Tặng vật
lớn nhất là sự sống và lời mời
gọi làm con của Ngài. Bởi đó phải yêu quư
sự sống của ḿnh, yêu bản thân ḿnh, yêu con
người và yêu cuộc đời. Ghét bỏ chính
ḿnh, không yêu người là sự vô ơn đối
với người ban tặng. Mọi sự đều
đến từ Thiên Chúa. Ngài sắp xếp hoà
điệu để con người tham gia vào chương
tŕnh đón nhận ân sủng Ngài trao tặng.
Những ǵ tôi đón nhận từ tha nhân cũng là
ơn Thiên Chúa, nên ḷng biết ơn đối
với tha nhân cũng chính là ḷng biết ơn đối
với Thiên Chúa.
Mỗi
sáng khi vừa thứa dậy, tâm t́nh đầu tiên
là tôi Tạ Ơn Thiên Chúa, dâng một ngày mới
cho Thiên Chúa. Cùng Cộng Đoàn hiệp dâng Thánh Lễ
chung lời Tạ Ơn Thiên Chúa, một ngày mới
tràn đầy b́nh an và ơn thánh.
Tạ
ơn để đón nhận thêm ơn lành cho
cuộc sống, lời Kinh Tiền Tụng số IV
trong Sách Lễ Rôma: "Thật
ra, Thiên Chúa không cần chúng con ca tụng, nhưng
được tạ ơn Thiên Chúa lại là một
hồng ân cao cả, v́ những lời ca tụng
của chúng con chẳng thêm ǵ cho Thiên Chúa, nhưng
đem lại cho chúng con ơn cứu độ muôn
đời."
Lạy
Chúa, xin cho chúng con luôn sống tâm t́nh biết ơn,
biết ơn Chúa, biết ơn người để
cuộc đời chúng con là bài ca tri ân t́nh thương
của Chúa. Amen.
Lm.
Nguyễn Hữu An
|