Ngày 14 tháng 11 năm 2010
SỐNG CHỨNG NHÂN TIN MỪNG - TẬN THẾ - LẼ SỐNG Tháng 11
Quí vị đang nghe KHẢI HOÀN CA của Hải Linh (Ban Hợp Xướng Magnifica Chorale)
(Sau 15 giây vẫn chưa thấy hát xin ấn vào F5 hay Refresh)
SỐNG CHỨNG NHÂN TIN MỪNG Giáo Hội Việt Nam hân hoan và hănh diện Mừng Kính Các Thánh Tử Đạo Việt Nam v́ 3 lư do:
Đọc lại tiểu sử các Ngài ta không khỏi cảm phục đức tin kiên cường của các Ngài. V́ trung thành với Thiên Chúa, các Ngài đă cam chịu thiệt tḥi trong đời sống, mất hết chức quyền danh vọng và nhất là phải chịu muôn ngàn khổ h́nh, chịu mất mạng sống v́ Đức Tin. Có những vị như thánh Hồ Đ́nh Hy, làm quan lớn trong triều đ́nh. Quan Án Phạm Trọng Khảm, là những vị có chức có quyền trong xă hội đă thà mất chức quyền, mất danh vọng hơn mất Đức Tin. V́ Thiên Chúa, các Ngài không những đă sẵn sàng từ bỏ mọi quyền lợi trong xă hội mà c̣n sẵn sàng chịu mất mạng sống. Có những vị như thánh Lê Thị Thành, thân phận phụ nữ yếu ớt, gánh nặng gia đ́nh, nhưng cũng đă sẵn sàng chịu mọi cực h́nh để minh chứng t́nh yêu đối với Đức Giêsu Kitô. Có những vị đầu xanh tuổi trẻ như Tôma Thiện, Phaolô Bột, mười mấy tuổi đầu, tương lai c̣n dài, đường đời c̣n nhiều hứa hẹn. Nhưng các Ngài đă cương quyết khước từ tất cả, dâng hiến tuổi thanh xuân cho Đức Tin chân chính. Là người Công Giáo Việt Nam. Chắc chắn mỗi khi đọc lại tiểu sử các Ngài, ta cảm thấy một ḍng máu hào hùng trào dâng trong huyết quản. Bị cuốn hút bởi cuộc sống và cái chết cao đẹp, anh dũng của các Ngài, có lẽ ta cũng có đôi lần ao ước được như các Ngài: Sống cao đẹp, chết anh dũng. Làm sao ta có thể có được cái chết cao đẹp như các Ngài. Ngày nay đâu c̣n cảnh cấm đạo, bắt đạo, giết người có đạo như thời vua quan ngày xưa. Ngày nay ta không c̣n hy vọng chết v́ đạo. Ta chỉ c̣n một cách bắt chước, noi gương các vị tiền nhân anh hùng, đó là sống v́ đạo. Ngày nay, ta ít gặp những khốn khó như bị bắt bớ giam cầm, giết chết v́ đạo. Nhưng để sống đạo trong xă hội hôm nay, ta gặp không ít khó khăn. Xin kể ra 2 khó khăn tiêu biểu. Khó khăn thứ nhất đó là chủ nghĩa cá nhân ngày càng phát triển. Ai cũng muốn thăng tiến bản thân và gia đ́nh của ḿnh. Ai cũng lo làm ăn. Học hành, xây dựng cho bản thân. Cuộc cạnh tranh ngày càng khốc liệt. Những nhu cầu của bản thân ngày càng nhiều. Rơ ràng là ngày nay người ta kiếm được nhiều tiền hơn trước, có nhiều tiện nghi hơn trước, xe cộ tốt hơn, nhà cửa đẹp hơn. Nhưng chưa bao giờ người ta thấy thỏa măn, đầy đủ. V́ thế càng ngày người ta càng đóng kín vào bản thân, không có thời giờ nghĩ đến người khác. Trong khi đó những người nghèo th́ càng nghèo hơn, những người yếu càng mệt hơn, những người bệnh càng khổ hơn. Họ không đủ sức chạy theo cuộc tranh đua quyết liệt của chủ nghĩa cá nhân. Họ bị đẩy lùi ra phía sau. Họ bị gạt ra ngoài lề xă hội. Để lựa chọn sống theo Phúc Âm, để trung thành với Lời Chúa dạy, ta phải bỏ quên một phần thân ḿnh, gia đ́nh ḿnh để nghĩ đến, giúp đỡ, vực dậy những anh em kém may mắn. Đó là điều không dễ. Khó khăn thứ hai là kinh tế thị trường ngày càng phát triển. Đồng tiền đang trở thành một thước đo gía trị con người. Đồng tiền đang trở thành một quyền lực chi phối toàn bộ đời sống con người. Ai cũng muốn có nhiều tiền, và để có nhiều tiền, nhiều người đă không từ chối một phương cách: lường gạt, lừa đảo, làm hàng gỉa, buôn thuốc phiện, tham nhũng, hối lộ. Tiền bạc quả là một cơn cám dỗ đang làm chao đảo thế giới, tàn phá những giá trị, biến chất con người. Đứng trước nhu cầu và ham mê tiền bạc, người Công Giáo muốn trung thành với Phúc Âm, muốn sống trọn vẹn Đức Tin, bắt buộc phải có sự lựa chọn. Thà cam chịu nghèo khổ c̣n hơn nhận những đồng tiền phi nhân bất nghĩa. Thà cam chịu thiếu thốn c̣n hơn đánh mất Đức tin. Thà lao động cực khổ để kiếm miếng cơm manh áo chân chính hơn là chạy theo những đồng tiền dễ dăi để chối từ Phúc Âm và Luật Thiên Chúa. Quả thực xă hội mới, đang tạo ra những cơn bắt bớ mới. Để trung thành với Thiên Chúa, với Phúc Âm ta cũng phải lực chọn quyết liệt. Những chọn lựa đó làm cho chúng ta đau đớn không kém ǵ những khổ h́nh. Những hy sinh v́ Phúc Âm đó cũng khiến ḷng ta rỉ máu không kém ǵ chịu tử h́nh. Các Thánh tử đạo chỉ chọn lựa một lần. C̣n chúng ta chết ṃn mỏi mỗi ngày trong những chiến đấu, những từ bỏ đớn đau. Sống Phúc Âm trong thời đại mới đúng là một cuộc tử đạo liên tục. Sống v́ đạo như thế cũng cao đẹp và anh hùng không kém ǵ chết v́ đạo. Sống v́ đạo như thế, ta cũng góp phần làm chứng nhân cho Thiên Chúa, cho Phúc Âm không kém ǵ chết v́ đạo. Lạy các Thánh Tử Đạo Việt Nam, xưa các Ngài đă anh dũng hy sinh cuộc đời, dâng hiến máu đào làm chứng cho Phúc Âm. Xin giúp chúng con hôm nay cũng biết can đảm, biết hy sinh sống theo Phúc Âm để làm chứng cho Thiên Chúa trong đời sống hằng ngày. Amen. TGM Ngô Quang Kiệt |
TẬN
THẾ
Theo tin
của hăng thông tấn xă Công Giáo Hoa Kỳ cho
biết, vào ngày Chúa Nhật 24 thường niên năm
2001, là Chúa Nhật đầu tiên sau vụ khủng
bố lịch sử của Hoa Kỳ 9/11, dân chúng Hoa
Kỳ đă tham dự thánh lễ đông đảo
hơn bao giờ hết. Họ đến nhà thờ
để cầu nguyện cho những nạn nhân, gia
đ́nh, quốc gia và thế giới. Họ đến
nhà thờ để t́m nương tựa nơi Thiên
Chúa khi nhận ra sự bất lực của con người
trước những tai ương khốn khó. Tai
họa dẫn con người đến với Thiên
Chúa.
Trong bài Phúc Âm hôm nay, Chúa Giêsu đă tiên báo
về sự xụp đổ của thành Giêrusalem vào
năm 70, về những thiên tai, về những
cuộc bách hại người Kitô hữu, và về
ngày tận thế chung cuộc của thế giới.
Chúa Giêsu đă kết hợp việc nói tiên tri
về các biến cố trên chung lại với nhau,
bởi v́ chúng có cùng chung một mẫu số là tai
ương hoạn nạn. Lời tiên tri của Chúa
Giêsu về sự xụp đổ của thành Giêrusalem,
về các thiên tai, và về sự bách hại Kitô
hữu đă xảy ra rất chính xác đă đủ
thuyết phục chúng ta tin rằng ngày tận thế
cũng sẽ xảy ra như lời Chúa đă nói. Chúa
đă cho chúng ta biết trước để mà
chuẩn bị. Một trong những chi tiết quan
trọng về ngày tận thế mà Ngài đă cho
biết là: “Có kiên tŕ, anh em mới giữ được
mạng sống ḿnh” (Lc 21: 19). Giáo Hội phải
chịu đựng sự bách hại khốc liệt
(Lc 21: 12), phải chịu đựng cả việc
chối bỏ đạo chưa từng có (2 Tx 2:3-12),
những thử thách gian nan nhất chưa từng
xảy ra (Mc 13:19). Thế nhưng chúng ta sẽ
được Thiên Chúa hứa rằng: “V́ này Ngày
ấy đến, đốt cháy như hỏa ḷ.
Mọi kẻ kiêu ngạo và làm điều gian ác
sẽ như rơm rạ. Ngày ấy đến
sẽ thiêu rụi chúng… Nhưng đối với các
ngươi là những kẻ kính sợ Danh Ta, mặt
trời công chính sẽ mọc lên, mang theo các tia sáng
chữa lành bệnh… Các ngươi sẽ chà đạp
những kẻ gian ác, v́ chúng sẽ như bụi
đất dưới bàn chân các ngươi vào ngày
Ta hành động” (Ml 3:19-21). Thiên Chúa đă cho chúng ta biết trước tất cả những tai họa sẽ xảy đến. Tai họa của cá nhân cũng của tập thể, của giáo hội cũng như của các quốc gia và toàn thể nhân loại. Ngài mời gọi chúng ta hăy tin tưởng vào sự quan pḥng của Thiên Chúa. Tin tưởng vào Thiên Chúa không có nghĩa là Ngài sẽ bảo vệ chúng ta tránh khỏi tai họa, nhưng Ngài sẽ nâng đỡ chúng ta trong việc chịu đựng thử thách. Hăy nh́n vào gương tin tưởng và can đảm của Các Thánh Tử Đạo Việt Nam. Không một h́nh thức tra tấn, đánh đập, cực khổ nào, và ngay cả sự chết, có thể làm lung lay đức tin của các ngài được v́ đă có Thiên Chúa che chở và nâng đỡ. Cho đến nay các ngài được Thiên Chúa tôn vinh, không một sợi tóc nào trên đầu các ngài đă mất đi (Lc 21:19), nhưng trái lại, tất cả các vua chúa quyền hành thù nghịch với các ngài đă phải mất đi với thời gian. Đức tin cậy mến, ḷng can đảm và trung thành của Các Thánh Tử Đạo Việt Nam với Thiên Chúa c̣n măi măi đến muôn ngàn đời.
Lm Joseph
Nguyễn Thái |
LẼ
SỐNG THÁNG 11 Ngày
12 Tháng Mười Một: T́nh Yêu Mạnh Hơn Thời Gian
Một hôm, vua Ai Cập đang
đứng chiêm ngưỡng những bia tháp mà ông
đă cho dựng lên tại thành phố Eliopolis.
Bỗng nhiên có một cụ già râu tóc bạc phơ
không biết từ đâu đến, đă cười
ngạo nghễ và thách thức với nhà vua như
sau: Hăy bỏ tất cả và cút đi...
Nhà vua giận tím gan, thế nhưng ông ta đă
tự chủ và trả lời: "Hỡi người
già, ngươi là ai mà dám ra lệnh cho ta một cách
hỗn láo như thế... Không lẽ ngươi có
nhiều quyền thế hơn ta?"
Lăo ông tự giới thiệu: "Đúng
thế, bởi v́ ta là Thời Gian..."
Nghe đến tên Thời Gian, vua Ai Cập tái
mặt và té khỏi ngai vàng... Cùng với ông, cả
đế quốc Ai Cập cũng sụp đổ.
Lăo già Thời Gian cũng rảo qua khắp các
đế quốc trên thế giới. Lăo đi đến
đâu, th́ các đế quốc rơi rụng như
sung: Hôm nay tại Babylone, ngày mai tại Athène, ngày
mốt tại Ninive, tại Carthage...
Nhưng ngày kia, người ta bỗng thấy
xuất hiện tại đồi Vatican một cụ
già khác. Cụ tuyên bố nghênh chiến với lăo già
Thời Gian. Lăo già Thời Gian tưởng ḿnh có
thể phá vỡ tất cả mọi công tŕnh
của con người trên trần gian này. Cũng
một giọng điệu vô cùng hách dịch, lăo ta
cũng đến trước cửa Vatican và dơng
dạc tuyên bố: "Ta là Thời Gian đây".
Tiếng gầm thét đó đă làm rung chuyển trái
đất, thế nhưng đă không làm cho bô lăo trên
ngọn đồi Vatican mảy may lo sợ. Cụ b́nh
tĩnh đáp lại: "C̣n ta, ta chính là Vĩnh
Cửu!... Xuyên qua các thế hệ, ta phải đại
diện cho ḷng chung thủy của Thiên Chúa đối
với loài người...".
Thời gian là liều thuốc chữa được
mọi khổ đau... Thời gian giúp chúng ta quên
được dĩ văng u buồn... Đó là
những câu nói mà chúng ta thường dùng để
tự an ủi ḿnh hoặc người khác khi đứng
trước thất bại, hay bất cứ một
nỗi bất hạnh nào...
Mà quả thật, thời gian không những giúp
chúng ta chữa lành được nhiều vết thương
trong cuộc sống, thời gian c̣n là một kẻ
phá hoại tàn nhẫn. Cái chết xảy ra hằng
ngày xung quanh chúng ta là một chiến thắng của
thời gian. Sự sụp đổ của không
biết bao nhiêu đế quốc trên cơi trần này
cũng là một chiến thắng của thời gian...
Chỉ có một sức mạnh thời gian
phải nhượng bộ: đó là sức mạnh
của T́nh Yêu. Chúng ta thường nói: T́nh Yêu
mạnh hơn sự chết. Đúng hơn, chúng ta
phải nói: T́nh Yêu mạnh hơn Thời Gian, bởi
lẽ thời gian không bao giờ có thể xóa mờ
được t́nh yêu.
Bất cứ một nghĩa cử yêu thương
nào mà con người làm cho tha nhân, đều trở
thành bất diệt. Những nghĩa cử yêu thương
trở thành bất diệt là bởi v́ nó tham dự
vào t́nh yêu của Thiên Chúa. Người sống cho
kẻ khác là người sống cho Thiên Chúa. Và ai
sống cho Thiên Chúa tức là sống măi trong T́nh Yêu. Chúng
ta đang cầu nguyện cho các đẳng linh
hồn trong tháng 11 này. Chúng ta cầu nguyện v́ chúng
ta tin rằng thời gian đă không đưa họ
đi vào quên lăng. Trong t́nh yêu của Thiên Chúa mà chúng
ta đang san sẻ cho những người xung quanh,
những người quá cố cũng sẽ được
sống măi. C̣n lời kinh nào hữu hiệu hơn
cho những người quá cố cho bằng những
nghĩa cử yêu thương của chúng ta... Ngày
13 Tháng Mười
Một: Ánh
Mắt Mẹ Tôi
Paul Nagai, một bác sĩ người
Nhật, từ sau quả bom nguyên tử ném xuống
Nagasaki, đă trở thành con người bất
hủ, v́ sự tận tụy và tấm ḷng hy sinh vô
bờ bến của ông. Từ vô thần, ông đă
trở thành người có niềm tin. Ông đă
giải thích như sau:
"Trong kỳ nghỉ mùa xuân, lúc đó tôi
học hết năm thứ hai y khoa, mẹ tôi trúng
phong. Tôi hối hả chạy đến đầu giường
của người. Trong cơn hấp hối, người
nh́n tôi và thở ra. Cái nh́n cuối cùng của
cặp mắt người mẹ đă sinh ra, đă
giáo dục và đă thương tôi đến cùng,
cặp mắt này đă nói với tôi một cách rơ
rệt rằng: cho dù khuất núi, người vẫn
ở bên tôi luôn măi... Tôi không tin ǵ ở sự
hiện hữu của linh hồn. Bỗng nhiên, trong ánh
mắt của mẹ tôi, tôi đă nh́n thấy linh
hồn của người... Từ đó, con người
tôi đổi hẳn, tôi tin rằng mẹ tôi, người
đă sinh ra tôi, đă yêu thương tôi, không
thể bị tiêu diệt hoàn toàn sau cái chết".
Chúng ta có một linh hồn bất tử. Đó
là nền tảng của phẩm giá con người.
Nếu sinh ra, sớm nở tối tàn như bông hoa
đồng nội và cuối cùng trở về
với cái không vô tận, th́ đâu là giá trị
của con người ?
Chúng ta được tạo dựng giống h́nh
ảnh Thiên Chúa, chúng ta mang trong ḿnh ánh lửa
của Vĩnh Cửu, cho dù thân xác này có hư nát
đi, chúng ta vẫn tiếp tục cuộc sống
mai hậu. Đó là cùng đích của tất cả
mọi bôn ba lao nhọc của chúng ta trên cơi đời
này. Bạn sẽ chuẩn bị ǵ cho mảnh h́nh hài
c̣n lại ấy? Ngày
14 Tháng Mười
Một: Tôi
Tiếp Tục Cuộc Chơi!
Mới đây, tại Thụy Sĩ, người
ta đă dùng điện thoại để phỏng
vấn 1,200 người tại 20 thành phố khác nhau
về việc chuẩn bị chết. Câu hỏi
được đặt như sau: "Nếu
bạn chỉ c̣n một ngày nữa để
sống, bạn sẽ làm ǵ?". Kết quả
của cuộc thăm ḍ được phân chia như
sau: -
57% những người được phỏng
vấn trả lời rằng họ sẽ sống ngày
cuối cùng với gia đ́nh. 12% muốn ở
một ḿnh hoặc với bạn bè. -
26% người đàn ông được hỏi cho
biết họ sẽ sống ngày cuối cùng đó
với gia đ́nh. 42% khác thích ở một ḿnh
hoặc cùng với bạn bè. -
32% đàn ông lẫn đàn bà muốn được
sống với gia đ́nh trong những giây phút
cuối đời. -
6% người đàn ông muốn được
sống bên vợ...
Trên đây có lẽ chỉ là những con số
không đại diện cho ước muốn hay suy nghĩ
của tất cả mọi người. Nhưng xuyên
qua kết quả đó, chúng ta cũng có thể đọc
được một thái độ chung của con người
khi đứng trước sự chết: đó là
sự cô đơn...
Có lẽ chúng ta c̣n nhớ chuyện của
một vị thánh trẻ khi được hỏi
về cách thế chuẩn bị chết...
Giữa một đám trẻ đang chơi đùa,
viên giám thị đặt câu hỏi: nếu ngay bây
giờ, chúng con biết ḿnh sắp chết, chúng con
sẽ làm ǵ?
Một số trả lời rằng sẽ đi
vào nhà thờ cầu nguyện, một số cho
biết sẽ đi xưng tội để dọn ḿnh
chết lành v.v... Chỉ có một cậu bé điềm
nhiên trả lời: "Nếu
trong giây lát tôi có chết, tôi cũng sẽ tiếp
tục cuộc chơi".
Có lẽ đó là câu trả lời làm cho viên
giám thị ưng ư nhất, bởi v́ nếu giải
trí lành mạnh là một bổn phận, th́ việc
thánh hóa trước tiên phải nằm trong bổn
phận hằng ngày.
Nếu chúng ta biết lắng nghe tiếng Thiên
Chúa trong từng biến cố, nếu chúng ta biết
gặp gỡ Thiên Chúa trong từng sinh hoạt,
nếu chúng ta tiếp xúc với Thiên Chúa trong
từng giây phút... th́ cái chết chỉ là một
nối dài của cuộc gặp gỡ đó. Người
luôn trung thành với những gặp gỡ trong giây phút
hiện tại, sẽ không phải hăi sợ trong
cuộc gặp gỡ tối hậu là cái chết.
Chúng ta đang cầu cho các đẳng linh
hồn. Giáo Hội kêu mời chúng ta dâng các việc
đạo đức và hy sinh để cầu cho
họ. Đó là những việc làm không thể
thiếu sót trong nghĩa vụ liên đới của
người Kitô hữu. Nhưng c̣n có một việc
làm khác không kém giá trị: đó là sự trung thành
của chúng ta trong những bổn phận hằng ngày.
Người có niềm tin trưởng thành thực
sự, luôn nh́n thấy ư nghĩa và giá trị
của những bổn phận vô danh và nhàm chán
hằng ngày... Ngày
15 Tháng Mười Một: Xuống
Núi
Có hai vị thiền sư
vừa xuống núi. Họ đi vào trong một con
đường lầy lội. Cơn mưa nặng
hạt đă khiến một thiếu nữ xinh đẹp
không thể băng qua ngă tư lầy lội
được... Lập tức, một trong hai vị
thiền sư đến bồng người thiếu
nữ trên tay và đưa qua đường. Vị sư
khác lấy làm khó chịu nên không mở miệng nói
với bạn ḿnh một lời. Măi một lúc sau, không
c̣n nhịn được nữa, ông ta mới lên
tiếng: "Chúng ta là người tu hành, không
được phép gần đàn bà, nhất là
những cô gái đẹp. Sao anh lại bồng đàn
bà trên tay?".
Vị sư đă bồng người thiếu
nữ trên tay mỉm cười đáp: "Tôi đă
bỏ cô ta tại chỗ rồi. C̣n anh sao cứ măi
mang cô ta tới đây".
Chúa Giêsu đă nói: “Chính
từ ḷng người mới xuất phát mọi
tội ác...” Sự hoán cải đích
thực chính là hoán cải nội tâm. Tất cả
những thực hành đạo đức bên ngoài,
nếu không đi cùng một ư hướng ngay lành và
một tâm hồn sám hối thực sự, chỉ là
tṛ giả h́nh... Ngày
16 Tháng Mười Một: Vui
Để Đợi Chết
Theo giai thoại của người
Trung Hoa th́ ngày xưa có một người tên là Vinh
Khải Kỳ tỏ ra là một bậc tiên ông đạo
cốt, ḿnh mặc áo lông cừu, lưng thắt dây,
ngày ngày giao du ở sơn thủy, vui thú cầm ca
chậm răi rảo bước, tay đánh đàn
miệng ca hát không ngừng. Một hôm, đức
Khổng Tử đi dạo gặp Vinh Khải Kỳ,
ngài mới hỏi ông: “Tiên sinh làm thế nào mà thường
vui vẻ ca hát như thế?”
Khải Kỳ thưa: “Trời sanh muôn vật,
loài người cao quư nhất. Ta đă được
làm người, đó là điều đáng vui. Người
ta sinh ra có người đui què, có người non
yếu... mà ta th́ khỏe mạnh sống lâu, thế
là hai điều đáng vui. C̣n cái nghèo là sự thường
của thế gian, cái chết là hết sự đời.
Ta nay biết vui với cảnh đời để
đợi cái chết th́ c̣n ǵ lo buồn nữa ?”
Lạc quan, vui sống là đức tính cơ
bản nhất của người Kitô hữu. Người
Kitô hữu nhận ra phẩm giá cao cả của ḿnh
và tiếp nhận mọi sự xảy đến như
một hồng ân của Thiên Chúa. Cây cỏ đồng
nội, muôn thú trên rừng không nhọc công tích
trữ mà c̣n được Thiên Chúa che chở nuôi
nấng, huống chi con người là h́nh ảnh
của Ngài... Mỗi ngày có niềm vui nỗi khổ
của nó. Hăy quẳng gánh lo đi và vui sống
từng phút giây như một quà tặng của Thiên
Chúa, đó là bí quyết để giúp ta được
hạnh phúc ở đời này. Ngày
17 Tháng Mười Một: Trong
Mọi Sự, Hăy Nghĩ Đến Cùng Đích
Một ngày nọ, triết gia Diogene của Hy
Lạp đă đến giữa chợ Athène và
dựng lên một căn lều có ghi đậm hàng
chữ như sau: “Ở đây có bán sự khôn ngoan”. Một
bậc khoa cử t́nh cờ đi qua căn lều
đọc được lời rao báo, mới cười
thầm trong bụng... Muốn biết đằng sau căn
lều ấy có những ǵ, ông mới sai người
đầy tớ cầm tiền để ḍ la và mua
cho được cái mà người bán gọi là
sự khôn ngoan.
Người đầy tớ cầm tiền ra
đi làm theo lời căn dặn của chủ... Anh
đưa cho Diogene 3 hào và nói rằng chủ của
anh muốn có sự khôn ngoan. Cầm lấy 3 hào
bỏ vào túi, triết gia Diogene nói với người
đầy tớ một cách trang trọng như sau:
“Anh hăy về đọc lại cho chủ anh nghe câu
này: Trong tất cả mọi sự, hăy nghĩ đến
cùng đích”.
Vị khoa cử thành Athène vô cùng thích thú v́
lời khôn ngoan này. Ông đă cho viết trước
cửa nhà như khuôn vàng thước ngọc để
chính ông suy niệm mỗi ngày và tất cả
những ai đi qua trước nhà ông đều có
thể đọc thấy...
“Trong tất cả mọi
sự, hăy nghĩ đến cùng đích”.
Có lẽ đó cũng là khuôn vàng thước
ngọc mà Giáo Hội muốn ngỏ với mọi người
chúng ta trong những ngày tháng cuối cùng của Năm
Phụng Vụ này. Mỗi năm qua đi: đó là h́nh
bóng của đời người và lịch sử
của thế giới này. “Trong
tất cả mọi sự, hăy nghĩ đến cùng
đích”. Người lực sĩ nghĩ đến
phần thưởng đang chờ đợi ḿnh. Người
học sinh nghĩ đến ngày đỗ đạt
thành tài... Điểm đến thúc đẩy con người
hăng say làm việc.
Thời Noe, mọi người ăn uống, vui
chơi và cười nhạo khi ông cho đóng tàu
để pḥng Nạn Hồng Thủy. Đối
với họ, chuẩn bị để đương
đầu với tai nạn, chuẩn bị để
làm một cuộc hành tŕnh dài là một chuyện
viển vông, là điều ngu xuẩn... Hăy
vui hưởng cuộc sống, hăy sống như
thể con người sẽ không bao giờ chết:
đó là thái độ của nhiều người
trong chúng ta. Sống như thế là sống không
định hướng, sống như thế là
sống không mục đích. Thánh Phaolô đă gọi
những người đó là những người
chỉ biết thờ cái bụng của ḿnh...
Cái chết là cửa để bước vào
cuộc sống mai hậu. Và cuộc sống mai
hậu ấy tùy thuộc vào những tích chứa,
những xây dựng của chúng ta trong cuộc
sống tại thế này. Nếu trong cuộc sống
này, chúng ta hướng tất cả mọi hoạt
động của chúng ta vào cùng đích ấy,
nếu chúng ta hành động, suy nghĩ như
thể chúng ta sẽ ra đi tức khắc, th́
chắc chắn khi bước qua ngưỡng cửa
ấy, chúng ta sẽ không ngỡ ngàng, thất
vọng...
Nhưng dĩ nhiên, không phải từ sức ḿnh,
chúng ta có thể xây dựng cho ḿnh tương lai vĩnh
cửu ấy. Sự sống trường sinh là ân ban
nhưng không của Thiên Chúa. Thiên Chúa chỉ chờ
đợi nơi chúng ta sự ưng thuận và đáp
trả tích cực mà thôi... Ước ǵ từng suy
nghĩ, từng hành động, từng gặp gỡ,
từng hơi thở của chúng ta đều là
một đáp trả tích cực của chúng ta đối
với lời mời gọi vào sự sống bất
diệt của Thiên Chúa. Ước ǵ trong tất
cả mọi sự, sự khôn ngoan hướng
dẫn chúng ta chính là cơi phúc trường sinh mà Thiên
Chúa đă hứa ban cho chúng ta. Ước ǵ trong
từng bước lữ hành về cơi phúc ấy, chúng
ta có thể nếm được niềm vui và
hạnh phúc đích thực ngay trong cuộc sống này... Ngày
18 Tháng Mười Một: Tôi
Đă Gặp Ngài
André
Frossard, một kư giả người Pháp đă cho
xuất bản cuộc phỏng vấn Giáo Hoàng Gioan
Phaolô II cách đây vài năm, là con của một người
theo chủ nghĩa Marxit. Chính ông đă từng là
một người cộng sản đầy xác tín...
Ngày nọ, ông phải đưa một người
bạn đến một tu viện. Trong lúc chờ
đợi người bạn, ông ṭ ṃ bước vào
một nhà nguyện có đặt Ḿnh Thánh Chúa. Ông không
bao giờ nghĩ rằng Thiên Chúa đang chờ ông.
Trong một phút chốc, ông bỗng nhận ra một
ánh sáng thiêng liêng trong tâm hồn. Bừng dậy sau
một cơn mê tăm tối, ông bước ra
khỏi nhà nguyện chạy tức tốc đến
người bạn và hô lớn: “Thiên Chúa hiện
hữu. Đó là một chân lư”.
Ông đă ghi lại kinh nghiệm thiêng liêng
ấy trong một quyển sách với tựa đề:
"Thiên Chúa hiện hữu. Tôi đă gặp Ngài".
Quyển sách đă được liệt kê vào danh sách
của những tác phẩm bán chạy nhất...
Dù cho ta có chối bỏ Thiên Chúa, Ngài vẫn luôn
luôn chờ đợi ta. Tại một góc đường
nào đó, trước một ánh nến lung linh nào
đó, trong một biến cố đau thương nào
đó, Ngài đang chờ ta. Phải, Thiên Chúa như
một người t́nh chung thủy lúc nào cũng
chờ đợi ta... Chỉ có sự thất
vọng, chán nản mới có thể hủy bỏ
mọi hẹn ḥ của Thiên Chúa. Bao lâu ta c̣n t́m
kiếm, bao lâu ta c̣n phấn đấu, bao lâu ta c̣n
hy vọng, th́ bấy lâu Thiên Chúa vẫn c̣n chờ
đợi ta... Ngày
19 Tháng Mười
Một: Một
Lỗ Nhỏ Trên Vách Tường
Tại một trung tâm bài phung
nọ, đa số các nạn nhân đều buồn
chán v́ cảm thấy bị bỏ rơi và bị
mọi người xa lánh. Tuy nhiên, có một người
vẫn c̣n biết cười và vẫn tiếp
tục tạ ơn khi được giúp đỡ.
Vị nữ tu coi sóc trung tâm muốn t́m hiểu
đâu là nguyên nhân của phép lạ này. Sau nhiều
ngày theo dơi, vị nữ tu mới khám phá rằng, xuyên
qua một lỗ nhỏ trên vách tường ngăn cách
trung tâm với thế giới bên ngoài, ngày ngày có
một người đàn bà đến nh́n vào và
mỉm cười rất tŕu mến. Đó là
tất cả sức mạnh và niềm hy vọng
của người đàn ông xấu số. Mỗi ngày,
ông chờ đợi nụ cười ấy. Khuôn
mặt của người đàn bà chỉ chợt
xuất hiện, mỉm cười và biến mất.
Người đàn ông duy nhất c̣n biết cười
trong trung tâm bài phung đó đă giải thích cho
vị nữ tu như sau:
“Người đàn bà ấy chính là vợ tôi.
Trước khi tôi đến đây, nàng đă t́m
đủ mọi cách để chữa chạy tôi.
Mỗi ngày, nàng lau sạch một khoảng nhỏ trên
khuôn mặt tôi và đặt lên đó một cái hôn...
Nhưng cuối cùng, nàng không thể giữ tôi lâu hơn.
Người ta đă đến đưa tôi vào trung
tâm này. Nhưng vợ tôi đă không bỏ tôi.
Mỗi ngày, nàng đến nh́n qua lỗ hỏng
của vách tường và mỉm cười với tôi.
Nhờ nàng, tôi biết rằng tôi vẫn c̣n sống.
Nhờ nàng, tôi vẫn c̣n muốn sống...”
T́nh yêu mạnh hơn sự chết. T́nh yêu
đă làm cho người vợ không nh́n người
chồng xấu số như một con người
đáng xa lánh. T́nh yêu của người vợ đă
đem lại sức mạnh và niềm vui sống cho
người chồng... Nhu cầu
căn bản nhất của con người là yêu và
được yêu. Bất cứ ai cũng
cần đến t́nh yêu và muốn thể hiện t́nh
yêu... Bạn có biết rằng có bao người
đang cần một nghĩa cử, một nụ cười,
một ánh mắt cảm thông của bạn không? Ngày
20 Tháng Mười
Một: Con
Lừa Của Chúa
Thánh Gioan Maria Vianney, lúc c̣n là
một chủng sinh, học hành rất chậm
chạp, tưởng chừng như ngài không c̣n đủ
khả năng để tiến tới chức linh
mục. Ngày kia, thừa lệnh giám mục giáo
phận, một vị giáo sư thần học đă
đến khảo sát Vianney. Vianney đă không trả
lời được câu hỏi nào... Không giữ
được b́nh tĩnh, vị giáa sư đă
đập bàn quát lớn: “Vianney, anh dốt như
lừa! Với một con lừa như anh, Giáo Hội
sẽ làm được ǵ?”
Vianney khiêm tốn, b́nh tĩnh trả lời:
“Thưa thầy, ngày xưa, Samson chỉ dùng một
cái xương hàm của một con lừa để
đánh bại được 3 ngàn quân Philitinh.
Vậy, với cả một con lừa này, Thiên Chúa
không làm ǵ được sao?”
Thiên Chúa tự do chọn lựa mỗi người
vào chương t́nh của Ngài. Ngài chọn chúng ta không
v́ tài năng, đức độ của chúng ta. Ngài
quyền năng đến độ có thể
biến sự dốt nát, tầm thường của
chúng ta thành những giá trị siêu phàm. Điều
quan trọng chính là sự đáp trả quảng
đại của chúng ta đối với chương
tŕnh của Ngài. Thiên Chúa luôn làm được phép
lạ, nếu con người biết cộng tác
với Ngài, ngay cả bằng chính sự dốt nát,
vô dụng của ḿnh.
|
Bản đồ Palestine thời Chúa Giêsu |